- -

Mình đã xem nhẹ mọi thứ

Đây là hành trình tìm lại bản thân, một người tưởng như có tất cả nhưng thực ra lại trống rỗng
Facebook
Email
Print

[vc_row fullwidth=”true”][vc_column][rev_slider_vc alias=”minh-da-xem-nhe-moi-thu”][vc_empty_space height=”80 px”][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_fancy_title color=”#833d3d” size=”24″ line_height=”160″ font_weight=”400″ txt_transform=”none” font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]“Người thợ đào giếng điều khiển dòng nước, người làm nỏ bẻ cong mũi tên, người thợ mộc uốn cong khúc gỗ, người khôn ngoan tạo nên phong cách cho bản thân” – Đức Phật[/mk_fancy_title][mk_padding_divider size=”20″ visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#000000″ size=”24″ line_height=”160″ font_weight=”600″ txt_transform=”none” font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]Đây là hành trình tìm lại bản thân, một người tưởng như có tất cả nhưng thực ra lại trống rỗng.[/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”1/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”left-to-right” css=”.vc_custom_1565684115298{margin-bottom: 0px !important;}”]

Chả biết bắt đầu từ đâu nên lại kể chuyện gia đình vậy. Sinh ra trong một gia đình bình thường, được bố mẹ yêu thương, được ông anh trai chiều chuộng, được làm mọi điều mình thích mà không bị ngăn cấm, bạn thân không nhiều nhặn gì nhưng mọi thứ như vậy với mình là đủ. Hay có khi lại quá thừa. Cuộc sống của mình được vun đắp từ tất thảy tình yêu thương của mọi người đến mức mà mình xem nhẹ chính bản thân mình.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”left-to-right” css=”.vc_custom_1565684639251{margin-bottom: 0px !important;}”]

Cứ thế mình đã trải qua quãng đời học sinh với những ngày thú vị có, chán chường có, nhưng tuyệt nhiên chẳng biết thất bại là gì. Nói thế không có nghĩa là việc gì mình cũng suôn sẻ, mình đã từng trượt trường chuyên Lam Sơn (chỉ thiếu 0.5 điểm môn Văn). Nhưng mình cũng chẳng một chút đoái hoài bận tâm vì nó.

[/vc_column_text][/vc_column][vc_column width=”1/3″][vc_single_image image=”5057″ img_size=”full” alignment=”right”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#833d3d” size=”24″ line_height=”160″ font_weight=”400″ txt_transform=”none” font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]Ngay từ ban đầu danh hiệu học sinh giỏi, học trường chuyên lớp chọn không phải là những gì mà mình quá mong muốn, mặc dù sở hữu năng lực học thuộc diện giỏi.[/mk_fancy_title][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1565684673411{margin-bottom: 0px !important;}”]

Nhưng mình cũng làm những gì mà một người con, một học sinh cần phải làm. Cố gắng học thật tốt, vào đội tuyển học sinh giỏi, vượt cấp. Mỗi lần phải đối mặt với những kỳ thi, mình không có chút hồi hộp nào mà một đứa học sinh cần có. Không phải vì quá tự tin về kiến thức của mình, không phải vì đã học được cách làm chủ bản thân để dốc hết sức thi thật tốt, chỉ đơn giản là mình chẳng hề bận tâm đến kết quả. Cho dù có giải cao, kết quả tốt đến mấy, cũng chẳng làm mình vui quá 10 giây. Cho dù điểm có thấp đến, có bị người khác chỉ trích đến mấy, cũng chẳng làm mình buồn quá 1 phút. Những thứ đó không phải những điều mà mình dốc tận tâm làm nên có thế nào cũng không làm cảm xúc mình xoay chuyển. Để đến lúc vào được một trường đại học khá danh tiếng, mình cũng chẳng hề có cảm giác hạnh phúc vui vẻ gì. Thậm chí khi đã biết cuộc sống đại học chán đến nhường nào, mình đã tự hỏi sao hồi đó mình không trượt luôn đi. Giống như đồng tiền nếu không tự tay làm ra thì không biết quý trọng nó vậy.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”25″ visibility=”hidden-sm”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”1/3″][mk_fancy_title color=”#000000″ size=”30″ line_height=”160″ font_weight=”600″ txt_transform=”none” font_family=”none” animation=”right-to-left”]Mình đã nhanh chóng chán cái cuộc sống mà mình vô ý chọn.[/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/3″][mk_moving_image src=”https://www.monsterlab.vn/wp-content/uploads/2019/08/2-1.png” axis=”pulse”][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”30″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1565686684490{margin-bottom: 0px !important;}”]

Cảm giác ấy xuất hiện chỉ ngay sau một tháng bước chân lên thủ đô. Cả tuần chỉ đi học có 5 buổi sáng nhưng lúc nào mình cũng trong tinh thần uể oải. Cứ nghĩ đến việc phải chen chúc ngoài đường trên cái xe máy ngồi đau cả mông giữa biển người là mình lại chẳng muốn nhấc chân. Không chịu nổi cái sự chán chường vô dụng đó, mình đi đăng ký lớp học thêm tiếng Nhật. Mọi thứ bỗng trở nên khá thú vị với mình, được học ngôn ngữ mà mình vẫn luôn yêu thích, được gặp những con người mới, được học trong không khí tràn ngập tiếng cười. Tự tạo cho mình sự bận rộn, mình bỗng nhiên quên mất quãng thời gian trước đó. Thế nhưng mọi thứ lại đâu vào đấy khi kết thúc khóa học tiếng Nhật. Mình bước vào kỳ 2 năm 2 với tâm trạng y hệt lúc mới vào đại học, thậm chí còn tệ hơn tưởng tượng. Từ bài vở, thầy cô, bạn bè đều khiến mình mệt mỏi. Mỗi ngày lên lớp là mình lại lăn ra ngủ để rồi điểm chác cứ thế tụt xuống không phanh, cho dù kiến thức đại học theo mình thấy cũng không phải quá nặng nề gì cho cam, chỉ cần chăm chỉ thì ai cũng có thể được điểm cao. Nhưng mình cũng chẳng quan tâm. Ngành kinh tế không phù hợp với mình. Nó là một thứ gì đó quá xa xỉ với mình, nó quá rộng và cảm giác không an toàn khi phải đứng giữa một nơi rộng lớn như vậy khiến mình chùn bước. Thú thực đã nhiều lần mình cố gắng để tìm hiểu về cái ngành mình đang học, cố gắng để thích, thậm chí còn nghĩ học tiếng Nhật để sau đi du học cao học bên đó nữa, nhưng lần nào cũng không làm được. Nhìn xung quanh bạn bè đứa thì lo thực tập, đứa thì đã có một chân trong công ty nào đó, đứa thì vẫn đam mê học hỏi kiến thức trên giảng đường, mình bỗng thấy lạc lõng vô cùng tận.

[/vc_column_text][mk_padding_divider visibility=”hidden-sm”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_fancy_title color=”#000000″ size=”30″ line_height=”160″ font_weight=”600″ txt_transform=”none” font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]Chán là vậy nhưng vì sĩ diện của bản thân, vì sợ, nhưng trên hết vẫn là vì không muốn bố mẹ buồn mà mình không dám và cũng không có ý định bỏ dở đại học.[/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1565686893804{margin-bottom: 0px !important;}”]

Mặc dù biết bố mẹ sẽ hiểu và cuối cùng vẫn ủng hộ thôi nhưng sau khi xảy ra biến cố hè năm 2017, mẹ mình đổ bệnh, mình không nghĩ được gì khác ngoài việc muốn làm cho bố mẹ vui mỗi ngày. Mình không tưởng tượng được cảnh họ buồn và cũng không muốn tưởng tượng. Thế nhưng cùng lúc đó mình cũng đã quá mệt mỏi vì không rõ mình đang học cái gì, sau này làm gì, độc một khối rỗng tuếch trong đầu một đứa đã quá 12 năm đèn sách. Khoảng thời gian rỗng quá nhiều khi học xong khóa tiếng Nhật đã cho mình cơ hội để suy nghĩ về nó.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”20″ visibility=”hidden-sm”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”1/3″][mk_padding_divider size=”70″ visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#833d3d” size=”40″ line_height=”140″ font_weight=”bold” txt_transform=”uppercase” letter_spacing=”1″ margin_top=”20″ margin_bottom=”10″ font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]Và điều kỳ diệu đã đến với mình![/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/4″][mk_moving_image src=”https://www.monsterlab.vn/wp-content/uploads/2019/08/4.png”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”20″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1565688623985{margin-bottom: 0px !important;}”]

Kỳ diệu cực kì, bài post lễ tốt nghiệp của ĐHMTCN hiện lên bảng tin facebook. Mình bật dậy khỏi giường, đánh cái đét vào đùi rồi tự nhủ: “Đây rồi! Thứ tôi muốn làm đây rồi!”, và thế là mình quyết định tìm đường theo ngành này. Ý nghĩ đó bật ra đơn giản tự nhiên đến mức mà mình không mảy may nghi ngờ nó.

Mặc dù MTCN là một trường truyền thống nổi tiếng ở HN nhưng lúc đó việc ôn thi, gánh nặng học thêm 5 năm đại học và phải cân bằng giữa 2 trường đại học là quá sức với mình.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”20″ visibility=”hidden-sm”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1566806484685{margin-bottom: 0px !important;}”]

Thế rồi, thêm một điều kì diệu nữa, khóa học dài hạn đầu tiên của Monster Lab mở ra. Sau khi xem xét kỹ lưỡng chương trình học, học phí, cũng như tham gia một vài buổi talkshow, mình xin bố mẹ trợ cấp dưới danh nghĩa là học thêm bổ trợ đồ họa cho công việc ngành kinh tế sau này (đúng đấy, mình lái như vậy để bố mẹ sốc từ từ). Lúc mới tìm hiểu, mình cũng sợ lắm chứ, sợ mình không đủ dũng cảm, sợ mình có lỗi với bố mẹ, sợ mình không đủ đam mê để bắt đầu cũng như sợ bị vấp ngã. Thế nhưng, nghĩ lại xuyên suốt quãng đời học sinh, sinh viên, thú vui duy nhất ngoài ngủ và nghịch ngợm với lũ bạn của mình là vẽ. Mình vẽ buồn cười lắm, trên trời dưới đất, chẳng có chủ đề gì sất. Từ những nhân vật trong manga, anime, movies đến những thứ mà mình tưởng tượng ra trong đầu. Vẽ cứ như vậy là một thứ gì đó rất tự nhiên với mình, không cầu kì, không gượng ép, cũng không là mối bận tâm cho đến bây giờ. Cứ như thể tình yêu gần ngay bên cạnh mà bạn chẳng hề nhận ra ấy . Thế rồi sau khi trải qua gần hết 1 năm học ở đây, mình càng khẳng định quyết định ngày trước là đúng. Đó là lần đầu tiên mình hiểu thiết kế đồ họa là gì, là lần đầu tiên mình dốc hết công sức thức đêm làm bài tập, cũng là lần đầu tiên mình hứng thú và mong chờ kết quả đến như vậy, cho dù có chưa tốt đi nữa. Và trên hết, đó là lần đầu tiên mình muốn lấy những kiến thức mình đã, đang và sẽ học làm hành trang cho công việc sau này.

[/vc_column_text][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#833d3d” size=”24″ line_height=”160″ font_weight=”400″ txt_transform=”none” font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]

Mình không rõ tương lai sẽ đưa mình đến đâu, mình sẽ gặp những khó khăn gì, nhưng sau ngần ấy thời gian lăn lộn suy nghĩ, thì mình thấy vui vì đã lựa chọn làm lại, có lẽ cũng là quyết định sáng suốt nhất cả đời mình. Và với đứa chưa bao giờ trải nghiệm thất bại thực sự là gì như mình, rẽ hướng khác xem chừng là một thử thách. Tuy nhiên cũng với cái bản tính cố chấp của mình, có lẽ khó mà bỏ được vẽ lắm.

[/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”20″][vc_column_text css=”.vc_custom_1566471268010{margin-bottom: 0px !important;}”]

Tác giả bài viết: Lê Phương Thùy – Chuyên ngành Illustration & Concept Art Khóa 1
Biên tập và thiết kế: Monster Lab

[/vc_column_text][mk_padding_divider][vc_gallery type=”flexslider_slide” interval=”3″ source=”external_link” external_img_size=”full” title=”PHƯƠNG THÙY VÀ THÀNH QUẢ HỌC TẬP TẠI MONSTER LAB” custom_srcs=”#E-8_aHR0cHMlM0ElMkYlMkZpLmltZ3VyLmNvbSUyRnJVbmRVbWUuanBnJTJDaHR0cHMlM0ElMkYlMkZpLmltZ3VyLmNvbSUyRnJocUtGaWsuanBnJTJDaHR0cHMlM0ElMkYlMkZpLmltZ3VyLmNvbSUyRnY4eTJUWEIuanBn”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row]

 

Facebook
Email
Print

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

KHÓA HỌC DÀI HẠN

KHÓA HỌC NGẮN HẠN

Đăng nhập