Một câu đập vào đầu mình lúc xem TVC của các anh chị theo học Monster Lab hôm nay.
Thực ra mình phải viết cái bài này từ lâu rồi, nhưng mình cứ chần chừ mãi vì câu chữ trong đầu thì lộn xộn, diễn tả thế nào cũng vụng về. Mình cũng chẳng còn nhớ lần cuối cùng mình nghiêm túc viết một thứ gì đó là khi nào nữa. Chỉ là hôm nay, tự dưng cũng muốn viết một chút, về những điều mình đang làm.
Mình đã chỉ dám ngồi im khi người lớn
bàn về tương lai của mình
Thế là, cùng với nỗi sợ và những sự yên tâm với một ngành học khác ngành vẽ, mình đi học ở Học viện Báo chí và Tuyên truyền. Bốn năm đại học, với những điều mình được đọc, với những người từng tiếp xúc, cả những việc mình từng làm, mọi thứ cứ nhờ nhờ trôi qua, mà đến bây giờ mình không biết quãng thời gian đó mình làm được những gì. Mình chỉ thấy mình sống lèo tèo thế nào ấy, vì chẳng cố gắng cho điều gì cả. Năm cuối, mình bị khủng hoảng nặng nề, vì ra trường. Mình sợ tất cả những viễn cảnh mà thầy cô ở học viện vẽ ra, sợ thấy bản thân mình với chức danh mới – một người lớn thật, mình cũng đi làm này nọ ở một số nơi, nhưng chưa bao giờ mình thấy bản thân mình vui cả. Có cả những ngày tháng cứ đi làm, đi học về là úp mặt vào gối…
Cái suy nghĩ về sự vô dụng của bản thân
càng ngày càng khắc sâu vào não mình
Rồi thì, mình cũng tốt nghiệp – cử nhân báo chí. Vừa tốt nghiệp xong, thì có một lần mình thấy bài của Monster Lab trên newsfeed, về hai cái khóa học Đồ họa với Concept Art. Thì mình cũng bấm vào xem, với không nhiều hi vọng, vì mình cũng từng xem bên FPT Arena rồi và cũng chẳng ưng cái bụng lắm.
Ừ, thế là mình đi học, trễ một tháng so với các bạn cùng khoá. Cũng khá lo, vì mình sợ các bạn nghệ sĩ quá lại khó gần. Nhưng mọi người đều rất tốt luôn.
Buổi sáng đầu tiên đến mình ngồi vẽ hình họa. Anh Hiếu, giảng viên dạy hình họa, bảo: “Em vào nhiêu tuổi rồi?” – “Dạ em 23 ạ” – “Sao đi học trễ thế?”
Lần đầu tiên mình hối hận.
Và thế là mình bắt đầu cuộc đời của một người học mỹ thuật rồi đấy. Mình bắt đầu học về ánh sáng, hình khối, phối cảnh… Một hôm nọ mình ngồi cafe với đứa bạn thân, nó bảo, sau khi mình đi học 1 tháng, là: “Tao thấy từ ngày mày đi học vẽ mày vui hơn hẳn”. Mình cũng thấy thế, mình không tự hỏi bản thân mình là ai nữa, không tự hỏi mình sinh ra để làm gì nữa, không loay hoay tìm cách để mình thôi nghi ngờ về bản thân nữa.
Mỗi ngày, sự vẽ vời của mình lại trở nên nghiêm túc hơn vì thầy cô ở Mons và những người bạn ở đây, tất cả đều thúc đẩy mình. Mình chỉ biết đây là thời gian đi học tuyệt vời nhất, là lúc mình yêu quý bản thân mình và cuộc sống của mình nhiều nhất.
Mình đã tin vào bản thân mình hơn, mình đã nghiêm túc và cố gắng nhiều hơn và đó là điều tuyệt vời nhất mà mình đã có được.
Tác giả bài viết: Đặng Hương
Chuyên ngành Illustration & Concept Art – Khóa 1
Biên tập: Trà My – Monster Lab
Minh họa: Monster Lab
- Xem thêm các bài viết bổ ích khác của Monster Lab Academy tại đây.
- Tìm hiểu thêm thông tin về khóa học của Monster Lab Academy tại đây: Concept Art & Illustration ; 2D Design & Motion Graphic ; Khóa học Nền tảng ; Chương trình 9+