“Em thực sự biết ơn cô Nga vì em là đứa không biết gì về bố cục màu sắc nhưng nhờ có cô mà giờ em đã phân biệt được màu sắc, biết các tương quan của màu…”
Chính nhờ những tình cảm đó mà mình càng thấy được ý nghĩa của việc dạy và gắn bó đến tận bây giờ!
Mình từng là học sinh của anh Đức Anh, rồi sau đó một thời gian, anh Đức Anh lại tiếp tục dìu dắt mình trở thành một giảng viên như bây giờ. Thời gian đầu mình rất lạ lẫm, bỡ ngỡ vì chưa từng đi dạy ở đâu cả. Kiến thức thì mình có nhưng kỹ năng sư phạm thì mình chưa có, gần như là vừa dạy nhưng cũng vừa học luôn. Khi mà đi dạy thì đầu óc mình trở nên nhanh nhạy hơn rất nhiều. Mình phải tự nâng cao bản thân mình lên, tự trau dồi thêm kiến thức cho mình để các bạn học sinh hỏi gì mình cũng có thể trả lời được.
Tại sao mình lại dạy ở Monster Lab ấy hả?
Thứ nhất, người đứng đầu, anh Đức Anh là một người rất truyền lửa cho sinh viên cũng như cho nhân viên của mình. Nhiều lúc mình cũng rất nản, không phải do vấn đề chuyên môn, thực tế đi dạy có rất nhiều thứ đau đầu, nhưng anh Đức Anh vẫn luôn động viên và truyền lửa.
Thứ hai, mục đích, hướng đi của trường cũng rất tốt. Chương trình học khác xa hoàn toàn với các trường đại học thông thường, đi thẳng vào vấn đề của ngành học, ra trường bạn sẽ làm gì, không lan man như trường đại học, giúp người học tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Mình từng là sinh viên Mỹ thuật Công nghiệp Hà Nội, thông thường sẽ mất 5 năm, bạn nào thi lại thì 6 năm, tốt nghiệp lại thì phải 7 năm mới ra được trường. Thời gian rất là lâu trong đó có 1-2 năm học những môn nền tảng với rất nhiều môn không cần thiết như Tâm lý học. Lúc chưa học thì mình cứ tưởng sẽ được học những thứ như màu này sẽ ảnh hưởng đến tâm lý như thế nào hay làm sao để đánh được vào tâm lý, thị giác người xem, người tiêu dùng chẳng hạn. Nhưng không, môn Tâm lý học mình “được học” rất là xàm, mình toàn ngồi gấp thiệp chúc mừng hay thiệp gửi cho các bé trong cô nhi viện và không hiểu nó có liên quan gì đến ba chữ “Tâm lý học”? Còn môn học thì nó cứ trải dài, trải dài, không có giáo án gì cả. Quá trình mình học trong trường đại học như thế nào? Đi học, thầy cô đưa đề bài, về nhà tự nghiên cứu, tự mò mẫm, sau đó đến lớp thầy cô mới chữa bài. Chứ không bao giờ đưa ra giáo án em nên học những cái này cái này để đạt được những cái này cái này. Em học bố cục và màu sắc để học được cách sắp đặt màu, bố cục màu sắc? Không, trường không dạy những cái đấy. Gần như là tự mày mò. Hay là về tools chẳng hạn, trường hoàn toàn không dạy, sinh viên trong trường 100% phải đi học ngoài hết.
Mọi thứ dồn lại khiến mình cảm thấy như mình đang bơi một mình ấy, không có phao, không có gì để bám vào cả nên mình cứ tự mò mẫm thôi. Đương nhiên mình không phủ nhận hoàn toàn, 5 năm học chắc chắn là có tác dụng các môn chuyên ngành như hình họa, lịch sử mỹ thuật có tác dụng chứ, rồi các thầy cô chuyên ngành cũng dìu dắt mình. Nhưng 5 năm đại học so với thời gian đi làm mình tự vỡ ra thì thời gian đi làm còn gặt hái được nhiều hơn thời gian đi học.
Và rõ ràng là chương trình của Monster Lab đang khắc phục được những thiếu sót đó. Từ những người đi trước cảm thấy chướng tai gai mắt với những cái cũ, lọc ra những cái mới để giúp các bạn tiệm cận với nghề gần hơn.
Hy vọng Monster Lab sẽ đón nhận ngày càng nhiều các bạn trẻ cùng chung chí hướng và đam mê.
#ProudOfMonsterLab
#Wake_up_the_Monster_inside_You
Responses