- -

Chasing Dream

Chasing Dream
Facebook
Email
Print

[vc_row fullwidth=”true”][vc_column][rev_slider_vc alias=”chasing-dream”][vc_empty_space height=”80 px”][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][vc_column_text disable_pattern=”false” animation=”left-to-right” css=”.vc_custom_1566460373489{margin-bottom: 0px !important;}”]

Nghệ thuật là gì? Nghệ thuật được định nghĩa theo nhiều hướng khác nhau ví dụ như: Tư tưởng, Sáng tạo, Văn hóa, Cảm xúc, Tài năng…

Nghệ thuật là cái đẹp để con người chiêm nghiệm qua các giác quan, từ đó thể hiện bởi tài năng, kỹ năng xuất chúng vượt lên mức thông thường phổ biến của con người tạo nên nghệ thuật. Tôi không biết về Nghệ Thuật từ nhỏ. Tôi chỉ đơn giản là nhìn ngắm chút ít một vài thứ như là tranh ảnh, tạp chí, truyện tranh,các biển quảng cáo rất thu hút, rất hấp dẫn tôi về cả màu sắc lẫn tạo hình, đầy màu sắc và quyến rũ.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”30″ visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#050302″ size=”32″ line_height=”170″ font_weight=”400″ txt_transform=”uppercase” margin_bottom=”0″ font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]Tôi luôn tự hỏi làm thế nào họ có thể tạo nên những tuyệt phẩm như vậy?[/mk_fancy_title][mk_padding_divider size=”30″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”left-to-right” css=”.vc_custom_1566460963610{margin-bottom: 0px !important;}”]

Câu hỏi đó đã theo tôi từ lúc mà tôi còn chưa biết đến đúng sai, cái thời mà tôi vẫn còn nghĩ về việc hôm nay sẽ làm gì ngoài việc làm bài tập về nhà và nằm xem phim hoạt hình.

Tôi đã từng ước muốn được tạo nên một bộ phim cartoon của riêng mình. Tôi mơ về một thế giới mộng mơ, con người có thể bay chỉ với một quả bong bóng hay là hòa bình thế giới, chung sống vui vẻ với các bạn động vật biết nói chuyện đầy thân thiện, một thế giới tràn ngập niềm vui và tiếng cười.

[/vc_column_text][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/12″][/vc_column][vc_column width=”5/6″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_single_image source=”external_link” alignment=”center” custom_src=”https://i.imgur.com/qmL1iJC.png” caption=”Tôi mơ về một thế giới mộng mơ, một thế giới tràn ngập niềm vui và tiếng cười.”][/vc_column][vc_column width=”1/12″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”left-to-right” css=”.vc_custom_1566461490468{margin-bottom: 0px !important;}”]

Nhưng việc tự đặt câu hỏi cũng chỉ là việc nhất thời nghĩ đến của một đứa trẻ con mà thôi. Nó dễ dàng quên ngay lập tức khi nó được xem tập phim mà nó thích hay là được cô giáo khen. Tôi lần đầu tiên được nhận điểm 8,9 là của môn mỹ thuật, còn các môn khác thì các cô chỉ thở dài, ít nhất tôi cũng có được cái gọi là sở thích của chính mình nhưng nó cũng lại xuất hiện nhất thời và chẳng có cơ hội nuôi dưỡng hay phát triển khi bố mẹ bắt đầu chương trình học tập nâng cao cho tôi. Từ sở thích đến giải trí đều phải khoanh tay cúi đầu hỏi bố mẹ xem con có nên như vầy hay như kia, con có được chơi với bạn đó hay bạn này không?

Lên 5 tuổi là lúc cả nhà tôi chuyển ra ở riêng, cái thời gian này khiến tôi trở thành một kẻ tự kỷ, không được phép ra ngoài, không bạn bè, không đồ chơi, không đồ điện tử, không sự giải trí, không có tới một người bạn nhỏ để tâm sự , thực sự giống như động vật trong sở thú, có điều là không có khán giả xem, tôi thậm chí chỉ có thể ngồi làm bài tập về nhà rồi ngồi chờ mẹ về.

[/vc_column_text][vc_column_text animation=”right-to-left” css=”.vc_custom_1566467169153{margin-bottom: 0px !important;}”]

Khi lên 11 là lúc tôi buông bỏ sự mơ mộng để tập trung vào thực tế. Gia đình không có đủ khả năng giúp tôi đi trên con đường của mình, gần như là để tôi toàn quyền quyết định số phận của tôi. Như là việc chọn môn sẽ học thêm hay là nên học giảng viên như nào thì phù hợp với tôi khi mà tôi vẫn chưa kịp có nhận thức về mọi thứ xung quanh. Đối với gia đình thì tôi là đứa không có đầu óc nên cả nhà cũng không mong đợi sự kỳ tích bất cứ thứ gì từ tôi hết. Tôi vì biết điều đó nên đã cố gắng hết sức để chạy đua với các đám bạn học sinh giỏi ở lớp nhưng mức độ của tôi vẫn nằm ở mức trung bình. Gia đình coi trọng lựa chọn của tôi nhưng tôi tự nhận thức được việc nhìn vào mộng tưởng đẹp đẽ và thực tại thì việc thực tế đi trên một con đường mòn của bố mẹ vạch ra sẽ dễ dàng hơn đối với một đứa chưa biết bất cứ thứ gì như tôi.

Suốt bốn năm tôi đã suy nghĩ về việc chọn điều gì là đúng đắn khi mà không giỏi bất cứ môn nào trong mười ba môn khi ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi cũng chỉ nhận lại câu nói:

[/vc_column_text][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/4″][/vc_column][vc_column width=”1/2″][mk_padding_divider size=”30″ visibility=”hidden-sm”][vc_single_image source=”external_link” alignment=”center” custom_src=”https://i.imgur.com/asXdmoT.png”][/vc_column][vc_column width=”1/4″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_fancy_title color=”#050302″ size=”34″ line_height=”170″ font_weight=”400″ txt_transform=”uppercase” font_family=”none” align=”center” animation=”bottom-to-top”]”Ít nhất nó cũng là đứa trẻ ngoan”[/mk_fancy_title][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1566462281115{margin-bottom: 0px !important;}”]

Không có gì đặc biệt đáng nói. Tôi không có bạn để xin lời khuyên, tôi cũng hỏi bố mẹ rất nhiều lần, kết quả nhận lấy 10 câu trả lời không đúng câu hỏi, tôi gạt bỏ mọi thứ, không quan tâm tới bất cứ thứ gì đại diện cho nghệ thuật và cố gắng học hết cấp hai, thi lên cấp ba. Mới đầu năm cấp ba rất khó khăn với tôi khi mà tôi không biết bất cứ ai trong lớp nhưng quen dần thì cũng ổn.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”25″ visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#050302″ size=”25″ line_height=”160″ font_weight=”bold” txt_transform=”uppercase” margin_bottom=”0″ font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]

Cấp ba là điểm khởi đầu mà tôi hoàn toàn không ngờ tới, nó giống như một cơn bão tạt bay tấm bản đồ đã được ghi chú đích đến của tôi vậy!

[/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1566462528435{margin-bottom: 0px !important;}”]

Khi mà tôi được giáo viên xếp ngồi cạnh một đứa thích vẽ mà nó vẽ đẹp kinh khủng, nó ngày nào cũng vẽ, một ngày ít nhất nó phải vẽ bốn đến năm tờ giấy A4, giờ học nó cũng vẽ, ra chơi cũng chỉ có tôi và nó ngồi tại lớp, một đứa vẽ một đứa ngồi ngắm, tôi ngồi nhìn nó đi từng nét bút mà thèm, nhìn nó cũng rất vui khi cầm bút và để cho trí tưởng tượng bay xa. Thực sự là thời gian của niềm vui sướng khi mà đứa con gái đó đã giúp tôi muốn cầm lại cây bút của mình. Con đường ước mơ của tôi rộng mở hơn nhưng rồi lại đi vào bế tắc khi câu hỏi này hiện lên trong tư tưởng của tôi: “Phía trước này có rất nhiều núi, núi cao còn có núi cao hơn nữa,thực sự là tôi muốn đi theo con đường này hay không?”

Thêm hai năm vô dụng khi không chọn được con đường muốn đi.

Trong một lần quyết tâm gạt bỏ những câu hỏi và cầm lại bút sau sáu năm đã khiến tôi cảm nhận niềm vui sướng tột đỉnh. Trong trí óc tôi những ý tưởng, hình ảnh tuôn trào tươi trẻ nhưng tác phẩm trong trí tưởng tượng và thực tế nó khác nhau một trời một vực, các bức tranh mà tôi tạo nên luôn xấu một cách ngoạn mục. Rồi tôi nghiêm túc nghĩ mình nên cải thiện cách vẽ và đi học tại trung tâm để thi vào ngôi trường sẽ giúp tôi đi tới con đường của Nghệ Thuật.

[/vc_column_text][mk_padding_divider visibility=”hidden-sm”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/12″][/vc_column][vc_column width=”5/6″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_single_image source=”external_link” alignment=”center” custom_src=”https://i.imgur.com/F8mJHyW.png” caption=”Tác phẩm trong trí tưởng tượng và thực tế nó khác nhau một trời một vực.”][/vc_column][vc_column width=”1/12″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1566463033041{margin-bottom: 0px !important;}”]

Dù tôi có ôn thi và cắm đầu vào thi thì cũng không vào nổi một trường đại học danh tiếng đại diện cho Nghệ thuật. TÔI BỎ CUỘC. Vì gia đình tôi đại khái được coi là gia đình tiêu chuẩn nên rất quan tâm hình tượng nhất là con cái, cả nhà đã để tôi theo học trường Kinh tế với mong muốn tôi sẽ có công việc ổn định nếu học ở đó và tránh được một vài lời nói ra vào của xã hội.

Cái thời gian mà tôi buông bỏ sở thích để đi theo lối mòn mà gia đình áp đặt rất nặng nề, nó nhàm chán, nó lặp lại và không khí tại ngôi trường đó còn khiến tôi buồn ngủ hơn nữa khi giáo viên luôn lải nhải thuyết trình về hơn tỷ con số mà tôi không thể hiểu nổi. Cái đường đến trường làm tôi mất hơn một tiếng cuộc đời dính mông trên cái yên xe máy cứng ngắc và một đống bụi đất tạt vào mặt, tôi còn phải dậy lúc 4h30 sáng để phóng xe đến trường chỉ để được ngủ thêm hai tiếng đồng hồ.

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”20″ visibility=”hidden-sm”][mk_fancy_title color=”#050302″ size=”34″ line_height=”170″ font_weight=”400″ txt_transform=”uppercase” margin_bottom=”0″ font_family=”none” align=”center” animation=”right-to-left”]Tôi quyết định đánh cược với cuộc đời một “cơ hội thứ 2″.[/mk_fancy_title][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider size=”15″ visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1645241742736{margin-bottom: 0px !important;}”]

Tôi biết đến đơn vị này cũng chỉ là tình cờ nhìn thấy quảng cáo trên facebook, mặc dù tôi đã lướt qua quá nhiều lần vì nghĩ chỉ là mấy cái trung tâm vớ vẩn quảng cáo câu khách lừa đảo như bao nơi khác. Tôi tự hỏi rằng lần này đặt niềm tin tại nơi này thì có đúng đắn hay không? Tôi vừa nghĩ rồi vừa ấn vào mục giới thiệu của Monster Lab Academy rồi cũng bất giác điền thông tin vào từng mục tham gia cuộc hội thảo được tổ chức gần nhất. Sau một thời gian bẵng đi thì tôi nhận được lời giới thiệu như thể lời mời gọi của cơ hội thứ hai. Tôi quyết định cho chính mình cơ hội thứ hai, coi như lần cuối cố gắng tìm kiếm câu trả lời.Tôi muốn vượt xa hơn bản thân của hiện tại để xem tôi có thể đi xa được đến đâu. Và thực sự lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận được mình đang đi đúng hướng.

Mọi thứ trong cuộc sống của tôi đảo lộn!

[/vc_column_text][mk_padding_divider size=”20″ visibility=”hidden-sm”][vc_single_image source=”external_link” alignment=”center” custom_src=”https://i.imgur.com/jV6tcZl.png” caption=”Quyết định nhập học ở Mons của tôi đã đưa tới một thế giới mới mà tôi chưa từng nghĩ đến là mình có thể đặt chân tới được.”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1566463451380{margin-bottom: 0px !important;}”]

Quyết định nhập học ở Mons của tôi đã đưa tới một thế giới mới mà tôi chưa từng nghĩ đến là mình có thể đặt chân tới được. Từ giảng viên tới học viên đều rất tốt, rất tận tình trả lời các câu hỏi hóc búa kèm theo những lời khuyên chân tình. Tôi tự thấy khả năng cầm bút của mình có nâng cao, cảm nhận màu của tôi vốn không được tốt nhưng Mons đã giúp tôi cải thiện điều đó. Tôi có thể thấy được niềm vui tuôn trào trong từng thớ cơ và cảm xúc của mình. Tôi không mong gì hơn là  cơ hội thứ hai này sẽ kéo dài mãi và những niềm vui đậm sắc màu trong tôi ngày càng được rạng rỡ…

[/vc_column_text][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/6″][/vc_column][vc_column width=”2/3″][mk_padding_divider visibility=”hidden-sm”][vc_column_text animation=”bottom-to-top” css=”.vc_custom_1566464077186{margin-bottom: 0px !important;}”]

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Tuyết Nhi – Chuyên ngành Illustration & Concept Art Khóa 1
Biên tập và thiết kế: Monster Lab

[/vc_column_text][mk_padding_divider visibility=”hidden-sm”][vc_gallery type=”nivo” interval=”3″ images=”5199,5198,5200″ img_size=”full” title=”TUYẾT NHI VÀ THÀNH QUẢ TẠI MONSTERLAB”][/vc_column][vc_column width=”1/6″][/vc_column][/vc_row]

Facebook
Email
Print

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

KHÓA HỌC DÀI HẠN

KHÓA HỌC NGẮN HẠN

Đăng nhập