- -

Mình đã cầm bút vẽ trở lại, ở tuổi 30

minh-da-ve-lai-o-tuoi-30
Facebook
Email
Print

Những nét vẽ nguệch ngoạc tuổi thơ

Từ lúc còn rất nhỏ, trước cả khi biết đọc, mình đã tiếp xúc với bộ manga đầu tiên trong đời: Doraemon. Dù chỉ xem tranh, chưa đọc được chữ, nhưng những nét vẽ sinh động của Doraemon đã cuốn hút mình, một đứa trẻ ngây thơ, và chính Doraemon là động lực thúc đẩy mình cầm bút vẽ những nét vẽ nguệch ngoạc đầu tiên.

Niềm yêu thích vẽ, tình yêu nghệ thuật, tình yêu hội họa cũng bắt đầu nhen nhóm trong mình từ những điều nhỏ nhặt thuở thơ ấu ấy. Mình dần lớn lên và đọc thêm nhiều manga hơn: Nhóc Maruko, Sailor Moon, Dragon Ball, Chie – Cô bé hạt tiêu… Manga đã mở ra cho mình thế giới phong phú đầy màu sắc: từ cuộc sống thường ngày ở nước Nhật xa xôi, cho đến những cuộc phiêu lưu giả tưởng kỳ thú. Càng chìm đắm vào thế giới manga, mình càng vẽ nhiều và ôm ấp giấc mơ tự vẽ nên tác phẩm truyện tranh của chính mình, trở thành một họa sĩ truyện tranh.

Tuy nhiên, trong những năm học phổ thông, áp lực từ gia đình, nhà trường với những định kiến cổ hủ, lạc hậu: “mấy cái truyện tranh Nhật Bản đen trắng vô bổ, nhảm nhí độc hại”, “vẽ vời vớ vẩn, vẽ thì lấy cái gì mà ăn” đã ngăn cản mình không thể thực hiện ước mơ. Bị cấm đọc truyện, cấm vẽ, mình đã chọn một ngành khác, nghe có vẻ “nghiêm túc” để thi đại học, cốt chỉ để làm hài lòng các bậc bề trên.

Đến giờ, mình vẫn cảm thấy hối hận, tự hỏi bản thân nếu ngày ấy mình ương bướng hơn, thì liệu bố mẹ mình cũng phải nhượng bộ mà cho mình học vẽ và thi ngành Mỹ thuật không?

Học xong đại học ở Việt Nam, cảm thấy mông lung, không rõ năng lực của bản thân là gì, mình đã chọn đi du học, với hy vọng có thể tìm thấy điều gì đó chứng minh bản thân.

Sau gần chục năm lang thang ở chân trời xa lạ, trải qua nhiều biến cố, đổ vỡ, thất bại trong cuộc sống, nhất là giai đoạn dịch Covid-19 hoành hành, những biến động của thế giới cũng như trong đời sống cá nhân đã tác động sâu sắc đến bản thân mình, làm cho mình nhận ra cõi người này thật mong manh và ngắn ngủi.

Hai năm trước, mình đã cầm bút vẽ trở lại, ở tuổi 30

Càng vẽ nhiều, mình nhận ra đam mê trong tim mình vẫn ở đó, chưa hề tàn lụi, chưa hề mất đi. Đối diện với bản thân, mình nhận ra mình vẫn muốn vẽ manga, muốn trở thành họa sĩ manga, muốn thực hiện ước mơ từ thời thơ ấu. Không nên vì ngại ngần rằng bản thân chưa đủ năng lực mà tự đặt ra rào cản cản trở ước mơ của chính mình. Nghệ thuật là điều nuôi dưỡng chúng ta mỗi ngày, từng ngày một. Nghệ thuật nhiều khi là điều làm dịu đi tâm hồn chúng ta, mỗi khi cuộc sống trở nên khó khăn, là động lực cho chúng ta nhìn vào bên trong bản thân.

Tại sao mình quyết định chọn học chương trình Concept Art – Illustration tại Monster Lab?

Tuy nhiên, lần này cuộc sống vẫn không suôn sẻ theo ý nguyện của mình. Hai lần apply vào Đại học Mỹ thuật Hamburg năm 2022, 2023, mình đều trượt, đầu năm 2023, mình cũng bị Immigration Office quận sở tại từ chối, không chấp nhận tiếp tục gia hạn thẻ cư trú sinh viên của mình để ở lại Đức nữa. Và mình cũng không muốn ở lại Đức bằng mọi giá mà làm trì hoãn ước mơ thêm nhiều năm, hoặc không bao giờ có thể thưc hiện được nữa. Sau một thời gian cân nhắc, mình đã quyết định trở về Việt Nam để học chương trình Concept Art – Illustration tại Monster Lab, Hà Nội.

Mình đã tham khảo chương trình đào tạo ngành Concept Art – Illustration, cũng như sản phẩm của các bạn sinh viên Mons. Với định hướng của bản thân là vẽ manga, vẽ sách thiếu nhi, mình tin rằng, học ở Monster Lab, mình sẽ được học chính xác những kiến thức, kỹ năng mình cần cho nghề, cũng như được rèn luyện, mài dũa năng lực cá nhân để xây dựng sự nghiệp. Đồng thời, học ở Monster Lab cũng là cơ hội để được giao lưu, tiếp xúc, làm quen, xây dựng mối quan hệ với các giảng viên đầu ngành, cũng như các bạn học viên cùng sở thích, cùng đam mê, cùng lý tưởng, cùng chí hướng.

Điều làm mình cảm thấy có động lực nhất khi đặt niềm tin vào chất lượng đào tạo của Monster Lab

Theo dõi những hoạt động của Mons trên Facebook page, mình thấy có một bạn học viên Mons đã xuất bản  sách thiếu nhi và mở triển lãm cá nhân về sách của bạn ấy. Đó quả thực là điều mình rất ngưỡng mộ ở thế hệ trẻ, dám nghĩ dám làm. Và nhìn người khác đạt được thành tựu trong ngành nghề mình muốn theo đuổi, cũng là một cách thôi thúc để bản thân tiến lên. Mình mong là mình sẽ sớm bắt đầu học tập ở Mons để có thể bắt tay vào hiện thực hóa những ý tưởng của bản thân, vì hiện giờ mình đã có sẵn rất nhiều ý tưởng để vẽ thành sách thiếu nhi, thành truyện tranh. Và chỉ khi chuyển những ý tưởng thành tác phẩm nghệ thuật, trở thành tranh vẽ, hình ảnh hay ngôn từ, các ý niệm mới được tái sinh, ý tưởng mới có thể sống, có cuộc đời của nó, sống cuộc đời của nó. Ký ức cùng cảm xúc có thể nhạt nhòa đi theo thời gian, nhưng khi được thể hiện dưới dạng tác phẩm, thì đó là những điều sẽ còn được lưu giữ mãi.

Nhiều ý kiến cho rằng giờ AI có thể thay thế họa sĩ, tranh ảnh do AI đang tràn lan khắp nơi trên Internet, họa sĩ sắp trở nên thừa thãi rồi. Thậm chí bạn bè của mình cũng nói với mình những điều tương tự. Nhưng mình thì có ý kiến ngược lại. Mình nghĩ vì vậy mà người nghệ sĩ càng phải dấn thân vào sáng tạo, chế tác những sản phẩm thủ công, để chứng tỏ những giá trị mà AI không thể làm được: vẻ đẹp, sự nhân văn của tâm hồn con người, của tâm huyết nghệ sĩ gửi gắm vào tác phẩm hay những giá trị thẩm mỹ được kế thừa từ thế hệ này qua thế hệ khác trong nghệ thuật.

Thưa Ban giám khảo Chương trình học bổng Monster Lab 2023, trên đây là Thư Động Lực của bản thân mình để đăng ký Chương trình học bổng Monster Lab 2023, mình xin cảm ơn Monster Lab đã tạo điều kiện để thí sinh có thể bộc lộ nguyện vọng, năng lực của bản thân trước khi bắt đầu hành trình học tập ở Mons. Mình tin rằng, dù ở bất cứ đâu, chỉ cần có đam mê và quyết tâm, thì đều có thể thực hiện được ước mơ, bởi “cứ đi là sẽ đến”.

Mình xin chân thành cảm ơn!

Facebook
Email
Print

Responses

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

KHÓA HỌC DÀI HẠN

KHÓA HỌC NGẮN HẠN

Đăng nhập