Bài viết hơi dài nhưng mình hy vọng câu chuyện này sẽ truyền cảm hứng cho các bạn dũng cảm theo đuổi ước mơ học vẽ minh họa dù có điên rồ đến đâu. Mình vốn là dân kinh tế, học Đại học Kinh tế – ĐHQGHN 4 năm rồi ra trường vào làm việc luôn tại ngân hàng BIDV, tính đến thời điểm mình nghỉ việc là được tròn 8 năm, mình cũng đã lên chức Phó phòng được 3 năm công tác tại đó. Có thể nói mức lương tại ngân hàng khá cao so với thị trường, đảm bảo cho mình một cuộc sống đầy đủ về mặt kinh tế để có thể dư cho con và các nhu cầu của gia đình. Nhưng từ lúc vào làm việc mình vẫn luôn không cảm thấy yêu thích công việc mình đang làm, dù đã trải qua rất nhiều vị trí tại các phòng ban khác nhau. Mỗi sáng thức giấc lại cảm thấy mệt mỏi vì lại một ngày làm việc sắp đến và chỉ mong nhanh đến cuối tuần. Chắc thời điểm vui nhất là nghe tiếng ting ting nhận lương. Mình luôn trăn trở tại sao mình làm công việc này? Công việc này có ý nghĩa gì với mình ngoài việc có thu nhập ra. Mình luôn cố gắng làm tốt việc được giao nhưng chưa bao giờ muốn chủ động làm tốt hơn nữa, xuất sắc hơn nữa. Ngày lại ngày cứ thế trôi qua trong sự chấp nhận và mệt mỏi…
Thế rồi bước ngoặt đến khi bạn nhỏ đầu của mình được 2 tuổi vào năm 2016, mình quyết định phải làm một cái gì đấy cho cuộc sống của mình nó phong phú hơn. Và mình nhớ lại đam mê từ nhỏ của mình là vẽ và vẽ. Thời thơ ấu của mình gắn liền với các bức tranh, mình vẽ khi vui, mình vẽ khi buồn, khi tức giận, đam mê đó giúp mình vượt qua được những khó khăn về tâm lý trong những thời điểm khủng hoảng nhất. Nhưng mà không hiểu sao đến lúc đi làm mình lại không còn vẽ nữa, hay bị cuộc sống vật chất nó cuốn đi mất rồi. Và thế là mình đăng ký một khoá màu nước tại Monster Lab, giáo viên giảng dạy cực kỳ dễ thương và luôn động viên mình từ những bài dở tệ ban đầu, càng về sau mình càng vẽ lên tay và mình cảm thấy dần tự tin vào khả năng cầm cọ của mình. Từ đó ước mơ trở thành hoạ sĩ vẽ minh họa chuyên nghiệp nhen nhóm trong mình và càng ngày nó càng lớn dần lên và thôi thúc trong tim mình từng ngày từng giờ.
Sợ là mình nghỉ thì lấy đâu ra thu nhập để nuôi con? Sợ là mình đã 30 tuổi mới bắt đầu một công việc mà người ta mất bao nhiêu năm rèn luyện tay nghề là nghề vẽ thì liệu có việc không? Sợ là mình có thể nào cạnh tranh được với bao nhiêu hoạ sĩ trẻ tài năng ngoài kia? Rồi thì mình sẽ học chuyên nghiệp ở đâu bây giờ khi không thể thi vào các trường Mỹ thuật? Bao nhiêu câu hỏi và bao nhiêu nỗi sợ cuộn xoáy trong mình đến nỗi mà đã xin nghỉ rồi nhưng có những ngày đêm mà mình không thể ngưng nghĩ vì lo lắng. Đối với một bà mẹ đã có hai con như mình, một tư tưởng gần như gắn chặt với người phụ nữ là đi học, có bằng cấp, một công việc ổn định, rồi lấy chồng có con, đảm bảo thu nhập nuôi gia đình. Chẳng ai dở hơi bỏ một vị trí ngon lành mà nhiều người mơ cũng không được. Mình biết điều đó nhưng nếu không phải bây giờ thì là lúc nào, nếu không dám thay đổi để biến ước mơ trở thành sự thật thì liệu cuộc sống này có còn ý nghĩa, và liệu mình có thể nói với con rằng mẹ đã dũng cảm chọn con đường đó, dù rằng có thể trầy trật thất bại, nhưng mẹ vẫn dám chọn và bước đi trên hành trình tìm lại đam mê và ý nghĩa của công việc đó.
Thế rồi thì mình quyết tâm dẹp lo lắng sang một bên, đã bước rồi thì phải bước đến cùng. Thời điểm đó mình cũng đọc một số sách truyền cảm hứng và rất thích câu nói trong cuốn Nhà giả kim: “Rồi khi anh quyết chí điều gì thì toàn vũ trụ sẽ chung sức để anh đạt được điều ấy” và cũng có một sự hỗ trợ tinh thần từ healthcoach đã coaching cho mình về sức khoẻ là health coach Trần Thị Ánh Phương, cũng là tác giả của cuốn sách minh hoạ đầu tay của mình. Mình bắt đầu từ những thứ nhỏ nhất, tranh thủ mọi thời gian con ngủ để luyện tập.
Tuy nhiên do con còn nhỏ nên phải đến giữa năm 2019 mình mới chính thức trở thành sinh viên của trường ở tuổi 31, bắt đầu chặng đường gian nan chinh phục những đỉnh cao trong nghề vẽ.
Từ những nét vẽ thô vụng lúc bắt đầu cho đến bây giờ là cả một quá trình luyện tập không mệt mỏi, và mình tự hào với từng sản phẩm mình làm ra với tất cả tâm huyết và tâm hồn cũng sự chỉnh chu, cầu toàn đặt trong đó. Đúng là khi con người ta làm việc với đam mê thì người ta luôn muốn sản phẩm của mình tốt nhất có thể.
Hiện tại sau 3 năm nghỉ việc mình đã minh hoạ được 4 đầu sách cùng với các công việc khác liên quan đến vẽ và các khoá dạy sketchnote, đảm bảo thu nhập cho mình vừa học vừa làm, thậm chí từ lúc lơ mơ nghỉ việc bắt đầu vẽ đã nhận được job vẽ đầu tay với NXB Thaihabook, thật không thể tin được sự giúp đỡ của anh “Trụ”, chi tiết về sản phẩm các bạn xem ở ảnh nhé.
Responses